Có gì đáng nói đâu khi ta chọn một ngày xa vắng, đó là ngày mà ta đã trôi qua nhau ở một khoảng thời gian vô định nào đó. Đến giờ ngoảnh nhìn lại, cũng không rõ chậm rãi hay chớp nhoáng, nhẹ nhàng thoảng qua hay đớn đau sâu nặng, vậy mà đó là dư âm một thời, là dấu vết một cuộc tình.
Nói như nhạc sĩ Trịnh Công Sơn, “Có một dòng sông đã qua đời”, nghe nhẹ nhàng và mượt mà như một dòng chảy trơn tru, lặng lẽ lắm, có ai ngờ mà một ngày nhìn lại thấy đau đáu trong nhau đến vậy. Nhưng không chỉ là những chuyện tình nhẹ nhàng xuyên suốt, Hẹn yêu còn mở ra những mặt tối của một nụ cười, của cầu vồng lấp lánh trên cao, của ngôi nhà kín bưng tiếng gió, của cơn bão ác nghiệt lòng người,…
Biết làm sao với những nỗi niềm đã mất, những chân trời vẫn rộng phía xa và những tình yêu vẫn còn nguồn cội sẽ chảy mãi trong ta như một mạch ngầm. Những tưởng nhẹ nhàng đó, nhưng rồi lại đau đớn quắt quay những phận người mắc kẹt trong những tình yêu đó.
Mở ra để đọc, chậm rãi như nhấp nháp một ly cà phê của ngày rỗi rãi, để biết rằng lòng mình vẫn được nuôi bằng những mộng tưởng, những băn khoăn và những mối tình chưa vẹn nguyên ấy. Để khép ngày lại sẽ thấy mình vẫn nhớ lắm thời gian.
Link mua sách nhanh: Hẹn Yêu
Hãy là người đầu tiên nhận xét “Hẹn yêu”